Chiều Thu, Ta Bỗng Thấy Cô Đơn Quá

Chiều Thu, Ta Bỗng Thấy Cô Đơn Quá


Ôi, ta thấy cô đơn quá, nhớ trước kia, một mình ta vẫn thấy vui, đâu hề lạc lõng khi thiếu vắng bóng hình ai đó, đâu hề có chút lạnh nào khi thiếu mất bàn tay của ai…
Ta ngồi giữa buổi chiều thu se lạnh trời Hà Nội, hàng cây già như hiểu được nỗi cô đơn của ta mà thả rơi những chiếc lá xuống vỗ về, vàng úa một con ngõ dài, lẳng lặng, chỉ gió, lá và sự cô đơn chưa bao giờ có thể diễn tả được.
Ở cái tuổi 19, lần đầu biết yêu, biết thương, biết nhớ một người dưng xa lạ, lần đầu con tim biết rung động với một nụ cười buồn bã… Và lần đầu biết thế nào là sự trống vắng, biết thế nào là sự xa cách và cái mà người đời vẫn gọi là “chia ly”. Giờ thì ta đã biết vì sao tình yêu là một cái gì đó mà muôn thuở làm người đời đau khổ, ồ! Nhưng ta chưa bao giờ hối hận, thật vậy! Rung cảm vì một người nào đó, yêu một người nào đó chưa bao giờ là sai lầm, thứ liên kết thế giới này vốn dĩ là tình yêu chứ chưa bao giờ là lý trí.
Nhưng cái cảm giác những thứ còn sót lại của tình yêu, của quá khứ vẫn đang hờ hững len vào con tim từng phút cũng chưa bao giờ là dễ chịu, chỉ biết rằng dùng từ cô đơn, nhung nhớ và trống vắng không thể nói lên bao cảm xúc trong ta lúc này, và ta nên nói với ai đây? Có chănglàn khói thuốc và sự yên tĩnh sẽ làm ta dễ chịu hơn, ta muốn nhắn tin với em, ta muốn gọi điện cho em và sao nhỉ, mà chỉ cần nghe giọng nói ấy là ta đã thấy hạnh phúc lắm rồi, nhưng ta đâu thể.
Đúng là ở cái tuổi chưa tròn đôi mươi, đời còn dài đằng đẳng và có lẽ mối tình này ở một thời điểm nào đó trong tương lai chỉ còn là một chút ký ức còn sót lại, rằng mình đã từng yêu một cô gái, rằng mình đã buồn và đại loại như thế. Nhưng thật tình, ta không muốn quên, thật tâm ta chỉ muốn đi với nó suốt cả cuộc đời.
Tâm Sự: Chiều thu, ta bỗng thấy cô đơn quá …
 
Cuộc sống của ta là một mớ hỗn độn và có những chuyện không thể nói, đôi lúc, ta cũng chẳng hiểu được ta, ta nói rằng điều tốt nhất cho em là em phải quên ta đi, ôi vậy mà ta lại yếu đuối, ta lại muốn níu kéo mối tình mà chính mình đã quyết định buông tay, nhưng đâu phải ta muốn thế, tại tình yêu thôi, vậy thì tình yêu ích kỷ thật, phải chăng bản chất của tình yêu luôn là sự ích kỷ, hẳn nhiên là vậy rồi!
Mưa rơi rồi, mưa rơi… Không biết ở nơi em có đang mưa không, à mà  dẫu có mưa, em cũng có bạn bè, em gần gia đình, em có những đứa bạn thật tuyệt nên có lẽ, mưa không phải là một điều gì đó quá đặc biệt với em, với riêng ta, mưa luôn là những nhớ nhung và những giọt nước mắt. Cứ mỗi lúc mưa hùa với những cơn gió lạnh, ta lại lại thấy cô đơn đến là kỳ và muốn được ôm em trong vòng tay.
Giờ này không biết em đang làm gì, có bao giờ em thấy mùa thu đến, rồi chợt buồn, chợt nhớ đến ta không nhỉ? Có bao giờ em nhớ ta như ta từng nhớ em, có bao giờ em hiểu được khi yêu ta, những định nghĩa yêu vớ vẩn sẽ không còn nữa, có bao giờ không em? Ta luôn vì em và luôn dành những điều tốt đẹp nhất cho em, ta không hi vọng, ta không trông chờ một điều gì xa lắc, chỉ là một chút gì đó hơi nhói trong lồng ngực và ngay lúc này ta cần một điều gì không thể nói, vậy thôi!
Những cơn gió, vô tình thổi ngang qua bờ vai gầy cô đơn, đang lạnh lẽo bởi mối tình đã nhạt, đã nhạt với ta và em, nhưng với riêng ta thì nó vẫn còn nồng cháy, nhưng dù gì, thì gió ơi, sao mi nỡ tìm đến khe phòng của những kẻ cô đơn? Thôi thì mi cứ việc, mồi điếu thuốc rồi ngẩn ngơ ngắm nhìn mưa qua cửa sổ, thấy chút nhạt nhòa đâu đó không phải ngoài ấy, mà ở trong tim, một chút nhạt nhòa, một chút như muốn vỡ òa tất cả, ôi! Sao ta muốn hét lên, ta muốn phá tung tất cả…
Share:

Tập Sống Với Cô Đơn

 Tập Sống Với Cô Đơn

Anh đã dùng mỹ từ “mắt khóc dạ cười” với em khi em nhanh chóng vui vẻ với cuộc sống và hững hờ với anh. Anh nói, khi chia tay em một mực níu kéo, vậy mà giờ anh muốn nối lại tình cảm thuở nào, em lại hờ hững như không. Anh bảo em đã không yêu, em đã không đau khi anh nói lời từ biệt. Vâng! Quả thật em có hờ hững với anh, bởi em muốn dứt khoát với một chàng trai đã bước ra cuộc đời mình khi mình cần họ nhất, và không đau ư? Có lẽ anh không biết, nỗi đau nào rồi cũng sẽ thôi khi nó không còn đau thêm được nữa.
Tôi đã từng khóc sướt mướt suốt đêm cho cái hình bóng ấy, tôi đã từng trắng đêm vì nhớ nhung khuôn mặt ấy, và tôi chắc những cô gái đã từng giống tôi họ sẽ hiểu, cảm giác ấy khó có thể mường tượng được, tôi sẽ không nhắc và các bạn làm ơn hãy tự hiểu.
Tâm Sự: Hãy tập sống với cô đơn
Cái quan trọng là sau những gì đã trải qua, tôi nhận ra mình thật ngu ngốc, cuộc sống ngoài kia còn biết bao nhiêu điều lạ,bao nhiêu điều thú vị, còn bao nhiêu nơi ta vẫn chưa đi, bao nhiêu con người ta chưa gặp gỡ, sao cứ phải ôm hoài hình bóng người dưng đã nỡ phụ tình? Nào các cô gái, hãy vực dậy và sống, sống với tất cả những gì cuộc sống đã tặng cho chúng ta, hãy sống trọn vẹn từng nhịp tim và hơi thở, nhưng trước hết, hãy tập cách sống với cô đơn…
– Là hãy mặc một áo khoác có túi, để chiều về nhỡ có gió lạnh, ta đưa tay vào túi áo và dạo vài vòng con đường quen thuộc, hãy đi bộ, hãy suy nghĩ, hãy nhìn, và hãy cảm nhận mùi không khí và lắng nghe âm thanh của đất trời…

– Là hãy cứ trên tay một gói bánh ưa thích, tai nghe nhạc, ta có thể hát theo, rồi mỉm cười, hay khóc cũng được, miễn là cảm thấy vui…
– Là một ly cà phê đen không đường và một cuốn ngôn tình vào buổi tối, nhâm nhi chút vị đắng ấy, rồi đọc những câu từ hoa mỹ, ta cảm thấy có chút buồn, nhưng sẽ không cảm thấy cô đơn nữa…
– Là hai ba đứa bạn thân rồi nói chuyện trên trời dưới đất, con này đẹp, con kia mập, ông này giàu, ông nọ sợ vợ, rồi bật cười nghiêng ngả, hay ôm nhau khóc cũng được, miễn là có vài đứa bạn ở bên…
– Là đôi khi dành cho mình một khoảng lặng rồi nghĩ về ngày mai, nghĩ về bố mẹ, nghĩ về ước mơ, nghĩ về bản thân này rồi hãy tự nhủ, phải cố gắng sống cho thật tốt…
Chắc các bạn nghĩ sẽ khó khăn. Không đâu, ấy là bước khởi đầu cho cuộc đời tươi sáng hơn ở phía trước, còn hơn là các bạn cứ mãi nhớ nhung một người đã xa, níu kéo một người không cần mình nữa, và… sống mãi với quá khứ của cái gọi là hố lầy tình cảm, cố gắng lên nhé!
Share:

Cho Ngày Tháng Trôi Đi…



Cho Ngày Tháng Trôi Đi…


Làng “cổ đại” một sớm mờ sương, nằm im lìm bên những hàng cây rầu rĩ, cơn mưa như một làn khói mịt mù phủ lên những nóc nhà ngói đỏ nhấp nhô bên kia bờ giậu. Bên cạnh ô cửa sổ, ta lặng người nhìn ra ngoài xa, nhẹ nhàng nuốt những đợt gió lạnh buốt vào trong cuống họng và nhâm nhi vài ba giọt đắng. Chà… Mấy ngày rồi Tây Nguyên ướt đẫm những màn mưa, những cơn mưa nhỏ rả rích, dầm dề từ ngày này qua ngày khác.
Sao em lỗi hẹn một lời hứa gặp cho người buồn rầu với những thương nhớ mênh mang? Ta cô đơn, cao nguyên khắc khoải sang mùa, nỗi đợi chờ bỗng hóa thành đoản khúc ru uể oải những âm điệu cuối cùng rồi bặt tiếng xuống nấm mồ tuổi trẻ. Ta còn đang lang thang tìm kiếm khu vườn địa đàng bên những ô cửa nhìn xuyên qua khung trời mới lạ, bỗng dưng con đường ngắn lại, chơi vơi một góc đời riêng…
Chúng ta trôi dạt trên số phận với những mối lương duyên không ai định trước, những cuộc gặp gỡ, những mối tình, những niềm đau. Rồi một ngày ta sẽ nhận ra ta không còn buồn với những cơn gió lướt qua cuộc đời của riêng mình nữa, ta quên đi không chỉ một người mà còn rất nhiều những hình dung khác. Nhưng, rời xa như thế nào là do chúng ta quyết định, xa nhau một cách bình yên hay giông bão, xa nhau bởi chẳng cần nhau hay chỉ là vấn đề về về sự ích kỷ trong cảm xúc? Là cái tôi của thằng đàn ông quá lớn, hay bởi cái nhạy cảm của người phụ nữ khiến cho sự tinh tế về cảm nhận bỗng trở nên quá xa vời, chẳng phải như vậy là dửng dưng quá hay sao?
Ta không buồn bởi giông tố phía không em. Người là cơn gió mong manh, lối em về có nắng trong xanh, có bồng bềnh nàng mây, có dịu dàng nụ hoa pha lẫn với chút âm trầm lặng lẽ, chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ cho ta nở một nụ cười. Có những ngày lơ đãng ngồi đối diện với đêm đen, song song với những suy tư trầm uất, tự nhiên ta lại nhớ, nhớ đến nao lòng những năm tháng nào đó thật xa, bất giác lại bồi hồi về một hình bóng và những dư âm của ngày hôm qua…
Ngày hôm qua, mưa có tiếng tí tách của luyến thương và tiếc nuối, có mơ hồ cô gái xa xôi, ta ngồi lắng nghe đôi ba câu chuyện bâng quơ của chốn thị thành, xem vài bức hình của một góc quán yên bình nào đó… Ngày hôm qua, có những buổi sáng biếng lười nằm nghe rả rích mưa rơi, có những tâm tư còn chưa khô hẳn cứ chảy miên man theo những dòng nước trong veo đổ xuống từ mái hiên nhà. Ngày hôm qua có buồn, có vui, có nghẹn ngào và thổn thức…
Và ngày hôm qua của ngày mai, ta có gì? Hay chỉ giản đơn là mớ tan hoang thiêu đốt hồn ta trong những đêm dài bất tận? Chắc không đâu, lòng còn hằn sâu vết cứa thời gian trong những bí mật của mối tình đầu, hẳn là một vài suy tưởng hư vô không khiến cho lòng người càng thêm phiền não. Sẽ vẫn là nụ cười, nhưng có lẽ nụ cười ấy được tạo nên từ những đan xen của vô chừng cảm xúc, không hẳn là hạnh phúc, nhưng chắc chắn chẳng phải buồn đau!
Cuộc sống cuốn chúng ta vào những ngã rẽ không ai chờ đợi, giữ sao được một người thuộc về nơi chốn thanh yên? Ta như kẻ viễn khách phiêu bạt ngủ quên trên chặng đường của mớ tư tình ngày cũ, em lại là cơn gió lãng du kiếm tìm một chốn trời xanh, có chênh chao cánh én, có dìu dịu hương đềm. Ta đứng bên thềm ngày tháng xa nhau cất lên bản tình ca cuối cùng mập mờ như sương khói, gửi tặng em một áng thơ tình khép lại ước mơ về những ngày rong ruổi, về suối nguồn của thanh xuân, về những ngả đường hoa cỏ nồng nàn băng ngang cánh đồng thu và về những thứ thật nhỏ bé mà hiền hòa, đằm thắm.
Ta bước ngang qua đời nhau, ném cho nhau một mớ bùi ngùi đầy ắp những xót xa và bối rối. Lòng còn ngổn ngang với bao bề bộn bao năm chưa được sắp xếp trong lòng, nay lại thêm một ngăn khóa đầy tràn bởi cái ngoảnh đầu của một người xa lạ. Mỗi một phút trôi qua đều là quá khứ của ngày mai, cuộc sống liệu có đủ dài cho ta cứ lạnh lùng bước đi, bước đến?
Mưa nhiều nên lối vắng âm u, mây giăng kín trên vòm trời dệt nên một ánh bàng bạc đầy mê hoặc. Không biết giữa khoảng trời đẹp đẽ, huyền diệu và thanh khiết đến tuyệt vời này, đêm có còn thương nhớ những mùa trăng? Và khi về với bến đợi an yên cùng những ngày hò hẹn êm đềm như sóng vỗ, em có nhớ về một gã lữ hành lang bạt yêu mến những con đường đầy bụi bặm? Trên những nẻo đường quạnh vắng chênh vênh, ta di chân về phía rong rêu hằn in dấu vết đau thương của tháng, của ngày, của khúc du mùa chỉ có mưa về trong mắt. Những xác xơ dẫu khô cằn vẫn ngạo nghễ ngẩng đầu khi chiều tắt, đó chẳng phải là những gì đẹp nhất của cuộc đời sao?
Nếu em muốn một nhành hoa, ta chỉ có thể kể cho em nghe câu chuyện phiêu diêu của những mùa hoa dại đã đi vào cổ tích. Hành trang của hồn hoang hoải chẳng còn gì khác ngoài đôi chân không mệt mỏi và trái tim không hạn định. Nếu em thích sự phóng khoáng từ một người nào khác, ta lại yêu mến cái ích kỷ của đất trời, nhưng so với một người, nó thật mênh mông và hoàn mỹ. Bên một phút nào đó khi áng mây mùa hạ ngoắc ngoải trong vô vọng ngắm nhìn thu tới, ta đã thấy bóng dáng người đi cũng chợt ngập tràn thi vị, điều đó liệu rằng có phải sai trái người ơi!?
Em là người con của miền đất biển, có bao giờ em nghe biển thở dài không? Có bao giờ em đắm mình vào đại dương để cảm nhận những nỗi đau âm thầm của thời gian, để nhâm nhi chút mặn mòi của kẻ tình si hàng ngàn năm tuổi? Để ta thấy rằng đằng sau màu xanh thăm thẳm ấy là những khoảng tối điêu linh vô tận và huyễn hoặc, để ta thấy được chính ta trong cuộc đời này lúc đến, và đi!?
Có một hôm vầng trăng đã muốn trải lòng với màn đêm, muốn gặp gỡ màn đêm mà chẳng biết bầu trời đêm ấy ngập đầy giông bão. Trời vần vũ khiến lòng đêm không thể lắng nghe, đêm từ chối. Hôm ấy trăng không xuất hiện, và vĩnh viễn trăng không về nữa. Đêm trở lại cô liêu với những u sầu thuần khiết nhất trong quá khứ! Nếu lắng nghe bởi sự tò mò thì mọi sẻ chia trở thành vô nghĩa. Phải rồi, ta thà từ biệt còn hơn là phải dối lòng để tuôn ra bao lời lẽ cảm thông, và người thà lặng im tìm về một bờ vai khác để sẻ chia còn hơn là một lần thấu hiểu!
Cây cối xanh rờn, đẹp đẽ sau mùa mưa gió, ngày mai thu ghé qua đây với bộ áo tươi non mơn mởn như nàng thiếu nữ xuân thì. Trời hẳn sẽ mênh mang nhưng lòng người trở nên chật hẹp, màu xanh của trời đâu còn sâu trong mắt biếc khi những lối mòn thiếu mất màu lá vàng rơi? Và mỗi lần mưa đâu còn gợi lại trong ta một chút gợn lòng khi trống vắng một người thương mến.
…Làng “cổ đại” một chiều lộng gió, đứng hiên ngang với tiếng thu rơi quá đỗi mơ hồ, vạt nắng cuối ngàynhư một sợi chỉ mong manh cố níu kéo những nửa riêng mang đang chìm sâu vào nấm mồ tuổi trẻ. Bên cạnh con đường khô khốc, ta lặng người nhìn ra ngoài xa, chân nện gót xuống làn khói thuốc thơm lừng đang rơi mệt mỏi từ điếu raymond màu nâu sẫm. Chà…
Cao nguyên độ này nắng gió triền miên, chẳng hiểu mưa đâu cứ ướt đẫm trong lòng, những cơn mưa nhỏ rả rích, dầm dề từ ngày này qua ngày khác…
Xa nhau như thế nào là do chúng ta quyết định, nhưng xa nhau yên bình hay giông tố thì cũng có còn cái nghĩa lý gì đâu khi một ngày rồi tất cả cũng trôi đi!?
Ta nuốt chửng nắm tàn tro của những ngày êm đẹp
Em biết gì không? Mùa xuân đã chết rồi!
Có lẽ phải quên
Cho hồn thôi vương vấn
Ta đứng nghẹn ngào
Trông ngày tháng trôi đi…
Share:

Tản mạn mưa

Bây giờ đang là mùa mưa. Tôi chắc bất kỳ nơi đâu cũng có những cơn mưa trắng xóa cả một góc trời những cơn mưa có thể đem đến những ngại ngùng cho những bước chân trên lòng phố nhưng những cơn mưa cũng có thể đem về cho mỗi chúng ta những phút giây bâng khuâng hoài niệm . Tôi thường ngồi lặng im một mình trong những cơn mưa lặng im nhìn những giọt mưa xiên từ bầu trời xuống mặt đất rồi ngẫm ngợi rồi ngao ngát nhớ. Trong mưa những kỷ niệm sao mà ùa về nhiều thế? Để lòng nghe chao chát ngậm ngùi khi hồi tưởng những gì đã đi qua.




 Có những cái do mình ơ hờ mà đánh mất có những cái mất ngay khi chưa thuộc về mình và có những cái mà trong khoảnh nào đó mình thuận tay đang tâm vứt bỏ  để rồi chẳng làm sao tìm nhặt lại được nữa. Và rồi tôi cứ trầm ngâm tư lự. Một cuộc đời con người ta đi qua biết mấy nắng mưa vui buồn được mất để mỗi lần hoài niệm như thấy mình lớn lên thêm một chút bớt ngốc dại đi một chút. Nhưng rồi sau đó lại vẫn tiếp tục ngốc dại lại vẫn tiếp tục đánh rơi và lại tiếp tục tiếc nuối.Đời sống con người luôn giao hòa với thiên nhiên những thời khắc của thiên nhiên thường có tác động rất cụ thể đến tâm cảm. Khi biết nhớ biết tiếc thì ta sẽ biết trân trọng gìn giữ hơn những gì ta đang có và sẽ có cho dù có thể rất nhỏ nhoi rất bình thường. 
          Ngoài kia bầu trời đang xám dần từ phía chân trời đang rủ nhau về những vạt mưa trắng xóa tôi sẽ lại nhớ nhớ nhiều lắm nhớ cả những đã quên chưa quên hoặc không thể nào quên...
Share:

Thừa nhận đẹp nhờ dao kéo, nhan sắc yêu kiều của loạt mỹ nhân 'bác sĩ tạo' khiến lắm người si mê

Thừa nhận đẹp nhờ dao kéo, nhan sắc yêu kiều của loạt mỹ nhân 'bác sĩ tạo' khiến lắm người si mê

Park Min Young
Nhắc đến mỹ nhân dao kéo thành công nhất showbiz Hàn không thể không nhắc tới Park Min Young. Nhiều cư dân mạng thậm chí gọi mỹ nhân họ Park với cái tên "ngôi sao phẫu thuật thành công nhất". Người đẹp cũng không ngại khi thừa nhận bản thân đã đụng chạm dao kéo để có được nhan sắc hoàn hảo như hiện nay.
Tuy nhiên, sau khi công khai phẫu thuật, Park Min Young càng nhận được nhiều tình cảm từ phía khán giả. Lối diễn xuất tự nhiên, sống động của Park Min Young giúp cô được yêu mến. Ngoài ra, người đẹp cũng sở hữu đời tư cá nhân "sạch", không scandal. 

Hành trình thay đổi nhan sắc của Park Min Young theo thời gian 



Dù phẫu thuật, gương mặt Park Min Young vẫn tự nhiên, không bị cứng đờ



Nữ diễn viên hiện đang được yêu thích thông qua tác phẩm "Cớ sao nghỉ việc vậy Kim"

Chaeyeon
Chaeyeon được mệnh danh là "Tình đầu quốc dân" thế hệ mới ở Hàn, nối tiếp Suzy. Nổi lên từ sau chương trình truyền hình Produce 101, vẻ ngoài trong sáng, thánh thiện của Chaeyeon đã giúp cô tiến thẳng vào top 11 của chương trình và ra mắt với nhóm nhạc nữ IOI. 
Tuy nhiên sau khi kết thúc Produce 101, Chaeyeon đã không ngại thú nhận việc bản thân từng cắt mí mắt để trở lên xinh đẹp hơn. Mỹ nhân 20 tuổi luôn nỗ lực hoạt động tích cực cả ở hai mảng âm nhạc lẫn điện ảnh, đó chính là lý do giúp cô luôn được yêu mến.

Màn kết thúc "thần thánh" của Chaeyeon trong "Produce 101"



Chaeyeon sở hữu nhan sắc ngây thơ, trong sáng
Min Hyo Rin
Trong chương trình Every Night của kênh SBS vào năm 2011, Min Hyo Rin đã có những chia sẻ thẳng thắn với người hâm mộ về nhan sắc của mình: "Giám đốc đã hỏi tôi sửa mũi khi nào. Thật ra tôi không hề sửa mũi. Tôi chỉ sửa mắt và răng theo gợi ý của công ty".
Bà xã Big Bang Taeyang hiện tạm ngưng việc đóng phim, cô tập trung với sự nghiệp người mẫu và chăm sóc cho gia đình nhỏ.

Min Hyo Rin trước và sau phẫu thuật 

Vẻ đẹp quyến rũ pha trộn nét ngây thơ là điểm đặc trưng của bà xã Taeyang



Phân cảnh ấn tượng trong bộ phim "Sunny" giúp Min Hyo Rin được ưu ái gọi là nữ thần
Han Chae Young
Sở hữu vẻ ngoài đẹp ngất ngây, "Búp bê xứ Hàn" Han Chae Young lại gây bất ngờ khi thừa nhận cô từng ít nhiều đụng chạm dao kéo. Han Chae Young thừa nhận mình đi cắt mí mắt để sở hữu một đôi mắt to tròn long lanh hơn.
Việc phẫu thuật cũng không hề khiến hình tượng Han Chae Young sụt giảm trong mắt khán giả. Cô vẫn là hình mẫu phụ nữ khiến phái đẹp Hàn Quốc ngưỡng mộ khi sở hữu nhan sắc, sự nghiệp, tài năng và gia đình hạnh phúc.

Góc nghiêng thần thánh của Han Chae Young



Nữ diễn viên sở hữu cuộc sống giàu có nhiều người mơ ước



Đẳng cấp nhan sắc của "Búp bê xứ Hàn"
Yoo In Na
Yoo In Na không ít lần lọt vào danh sách những mỹ nhân dao kéo đẹp nhất Hàn Quốc nhờ vẻ ngoài hoàn hảo ở thời điểm hiện tại. Cô thừa nhận bản thân từng cắt mí mắt và sửa mũi trong quá khứ.
Vẻ đẹp của mỹ nhân họ Yoo đã được công nhận qua hàng loạt tác phẩm như Queen In Hyun's Man, Vì sao đưa anh tới, Goblin,...
Trong bài phỏng vấn mới, Yoo In Na chia sẻ hiện cô vẫn lẻ bóng và chưa tìm được người đàn ông quan trọng của cuộc đời. 

Nữ thần Yoo In Na từng sở hữu nhan sắc bình thường



Không chỉ sở hữu khuôn mặt xinh đẹp, nữ diễn viên còn cuốn hút bởi body cực quyến rũ

Yoo In Na đẹp không góc chết trong "Goblin"
Theo Vietnamnet
Share:

Đàm Vĩnh Hưng sang Mỹ tậu xế hộp chống đạn dành cho nguyên thủ quốc gia

Đàm Vĩnh Hưng sang Mỹ tậu xế hộp chống đạn dành cho nguyên thủ quốc gia

Chiều 15/6, Đàm Vĩnh Hưng gây bất ngờ lớn cho khán giả khi đăng tải hình ảnh chiếc xế hộp mới tậu tại Mỹ. Anh cho biết, bản thân đang có chuyến lưu diễn ở xứ sở cờ hoa nên "tranh thủ" sắm chiếc xe hạng sang này và sẽ mang về Việt Nam trong một ngày gần nhất.

Đàm Vĩnh Hưng thích thú chụp hình bên xế hộp mới tậu. Đáng chú ý, chiếc xe này còn có biển số mang tên anh - "MR DVH".
Mr Đàm chọn dòng xe thường được các nguyên thủ quốc gia trên thế giới yêu thích bởi sự an toàn và nội thất sang trọng, xa xỉ. Đặc biệt, đây là dòng xe có khả năng chống đạn tốt, nội thất đầy đủ, tiện nghi, đều thuộc hạng sang đắt đỏ.
Dù Mr Đàm chưa tiết lộ giá tiền cụ thể của chiếc xe nhưng xét về độ an tuyệt đối và chuyên được dùng cho các nguyên thủ quốc gia thì chắc chắn đây là "xế xịn" không hề rẻ.
Trước đó, hồi tháng 5.2018, “ông hoàng nhạc Việt” đã chia sẻ hình ảnh chiếc xe này lên trang cá nhân và vô cùng háo hức chờ ngày đưa về Việt Nam. Tuy nhiên, giá trị của xe vẫn chưa được Đàm Vĩnh Hưng công bố.

Thương hiệu xe này luôn gắn liền với những danh hiệu "đầu tiên", "số một" trong ngành công nghiệp ô tô thế giới.
Hiện tại, Đàm Vĩnh Hưng vẫn là sao Việt có cuộc sống sang chảnh bậc nhất showbiz. Anh thường xuyên mua hàng hiệu, nhẫn kim cương cao cấp... khiến nhiều người phải ngưỡng mộ. Không chỉ có bộ sưu tập quần áo, túi xách, giày dép hàng hiệu, nam ca sĩ còn sở hữu không ít xế hộp đắt tiền.
Năm 2014, “ông hoàng nhạc Việt” từng gây chú ý khi sở hữu chiếc siêu xe mạ vàng ở các bộ phận như tay cầm, khung xe, có giá trị khoảng 40 tỷ đồng. Đây cũng là chiếc xe được Đàm Vĩnh Hưng đưa lên sân khấu liveshow Thương hoài ngàn năm cuối năm 2014.

Siêu xe 40 tỷ mạ vàng được Đàm Vĩnh Hưng mang lên sân khấu liveshow năm 2014
Để nói về độ chịu chơi của Đàm Vĩnh Hưng, nhiều khán giả còn cho rằng, khó có thể tìm thấy một nam nghệ sĩ thứ hai trong Vbiz. Từ đời sống đến các sản phẩm nghệ thuật, anh luôn tạo sự khác biệt và không kém phần xa xỉ, đủ để làm nổi bật bản thân giữa đám đông nghệ sỹ showbiz.


Theo Dân Việt
Share:

Sao Hàn 16/6: Bộ ba tài tử 'U50 quyết không lấy vợ' gây sốt trên bìa tạp chí

Sao Hàn 16/6: Bộ ba tài tử 'U50 quyết không lấy vợ' gây sốt trên bìa tạp chí


Bộ nam tài tử độc thân đình đám của showbiz Hàn Lee Jung Jae, Jung Woo Sung và Ha Jung Woo trở thành gương mặt trang bìa của W Korea số tháng 7


Cả 3 nam diễn viên đều thuộc trường phái thực lực, thành công, giàu có và luôn góp mặt trong bảng xếp hạng những tài tử được yêu mến nhấ
t. Lee Jung Jae, Jung Woo Sung năm nay đã 45 trong khi đó Ha Jung Woo 40 tuổi

Black Pink lập kỉ lục nhóm nhạc nữ K-Pop được xem nhiều nhất trong 24 giờ đầu với 33,713,799 views với MV mới “DDU-DU DDU-DU” 

Sáng 16/6, nữ diễn viên Park Jin Hee đã sinh một bé trai tại bệnh viện ở Suncheon. Trong khi đó khoảng 5 giờ sáng cùng ngày, ca sĩ Kahi cũng sinh con trai thứ hai, nặng 2,75 kg. Nhiều cư dân mạng đã gửi lời chúc mừng tới hai diễn viên

Cúp âm nhạc Music Core tuần này thuộc về ca khúc “Light” của Wanna One 

Công ty quản lý Big Hit quyết định khởi kiện những cư dân mạng đã bình luận vu khống, phỉ báng, ảnh hưởng đến hình tượng của BTS. Người hâm mộ có thể chụp ảnh lại các bình luận tiêu cực và gửi đến để làm bằng chứng

Nữ diễn viên Seo Ji Hye ký hợp đồng độc quyền với Culture Depot, công ty của nhiều diễn viên nổi tiếng như Jun Ji Hyun, Ko So Young,...

Cựu thành viên Dal Shabet Gaeun chia sẻ cô sẽ kết hôn trong thời gian tới. Chồng sắp cưới của Gaeun là người không nổi tiếng và lớn hơn cô 4 tuổi

SNSD Taeyeon xác nhận phát hành album solo đầu tay mang tên "Stay" tại thị trường Nhật Bản. Album bao gồm ca khúc chủ đề "Stay" và "I'm The Greatest"

 

Theo Vietnamnet
Share: