Mưa đầu mùa đã buồn như thế

Mưa đầu mùa đã buồn như thế


Girly.vn - 
Vì vậy nên niềm vui cho dù nhiều đến bao nhiêu cũng cảm thấy thiếu, nỗi buồn thừa thãi chút xíu đã cảm thấy dư…

Mưa đầu mùa đã buồn như thế
\r\n
Tháng năm, đường về ngược gió, mắt ta cay xè vì những hạt mưa đầu mùa… Đã lâu rồi Sài Gòn mới có dịp tưới tẩm mát mẻ từ những hạt ngọc của đất trời. Và cũng đã lâu rồi Sài Gòn có những đoạn đường thấm đượm màu ngâu… đưa những nỗi buồn về bất chợt. Cơn mưa đầu mùa ập đến thật vội vã,  như cô gái nén lòng những xúc cảm bấy lâu nay gặp lại người tri kỷ mà vỡ òa từng nấc.
\r\n
Tháng năm, đường Sài Gòn phủ kín những mùi nồng của đất, mùi của gia đình, mùi của quê hương xứ sở làm cho những người con xa nhà, xa quê không khỏi ngậm ngùi thèm bữa cơm gia đình ấm áp, thèm cái cảm giác bình yên khi được cuộn tròn trong chiếc chăn thơm mùi gắn bó, được nghe tiếng mưa thầm thì qua ô cửa nhỏ, từ hiên nhà đã cùng ta lớn khôn. Thèm một cái ôm, từ cha từ mẹ, từ anh chị hay từ những đứa nhỏ em mình. Để thấy lòng được bình an khi biết gia đình vẫn luôn bên cạnh ta trong suốt cuộc hành trình cuộc đời.
\r\n
Mưa đầu mùa đã buồn như thế
\r\n
 Người ta nói, trời mưa là khoảng thời gian dễ làm người ta buồn nhất. Chẳng lẽ không mưa lòng người mới trở nên vui? Khi còn bé nỗi buồn và niềm vui của con người ta thật đơn giản. Lớn lên rồi, tuổi đời bắt đầu thấm đượm màu phong sương con người ta bắt đầu cầu kỳ hơn cho những niềm vui, những nỗi buồn. Vì vậy nên niềm vui cho dù nhiều đến bao nhiêu cũng cảm thấy thiếu, nỗi buồn thừa thãi chút xíu đã cảm thấy dư. 
\r\n
Mưa không khiến tâm trạng con người ta buồn nhưng bởi cái âm u của nó khiến con người ta dễ dàng đồng cảm…\r\nVà bởi vì trong lòng mỗi người, ai ai cũng có sẵn những nỗi buồn không buông nổi, bởi chỉ cần một chút bắt nhịp… liền tuôn ra. Mưa đầu mùa, đã buồn như thế… cuộc đời mới bắt đầu… sao ta vội buông lơi?!
\r\n
Yên Vũ – Theo Girly.vn
Share:

No comments:

Post a Comment