Khoảng lặng tình yêu
Khoảng lặng tình yêu
Yêu nhau không phải là nhìn nhau mà nhìn về một hướng
Bỏ lại phía sau những inh ỏi còi xe, những nhộn nhạo đường phố, tôi đưa em đi tìm chút tĩnh lặnghiếm hoi của Sài Gòn chật chội. Ở đó là một bờ kè vắng vẻ, nhìn ra sông Sài Gòn.
Thật khó để kiếm được những khoảnh khắc cảm thấy cuộc sống dễ thở. Người ta thường nói: “Yêu nhau không phải là nhìn nhau mà nhìn về một hướng”. Bờ vai tôi đó, cho em tựa vào và nghĩ về tương lai.
Thực tế, hằng ngày tôi vẫn lướt qua rất nhiều nơi trong cuộc sống. Vậy mà dừng chân lại bên em, nghỉ ngơi giữa chốn yên tĩnh của Sài Gòn, tôi thấy mình cảm nhận tất cả mùi vị của yêu thương. Trái tim anh chẳng bao giờ biết nói dối. Không cần nói với nhau câu nào, ngồi trên bờ kè nhìn về phía những con tàu xuôi ngược ta thấy như vậy là đủ. Yên ở tâm trí và tĩnh tận trong tim.
Tôi đưa em đi tìm chút tĩnh lặng hiếm hoi của Sài Gòn chật chội (Ảnh minh họa)
Những tia nắng cuối cùng vội vàng nhảy nhót trên mặt nước. Đã có lần tôi gợi ý thử đưa em đến những nơi yên tĩnh hơn nhưng em không chịu. Chúng tôi ngồi mãi một chỗ này gần hai năm rồi. Nơi chốn cũng biết gắn chặt kỷ niệm và đâu bao giờ rời xa tình nhân. Và đôi khi, chỉ trong sự thân quen, người ta mới thấu hiểu điều đơn giản đến lạ lùng thế.
No comments:
Post a Comment